Từ ngày anh đăng ký chạy 10km HCM Marathon, 3 đứa có động lực hơn. Em Nghĩa thì siêng năng chăm chỉ khỏi phải nói: trưa chạy, sáng chạy. Từ ngày em chạy, mình đã thấy em khoẻ hơn nhiều, hông còn nhiều mỡ nữa nè 🙂 Từ 2 vòng, em lên 3 vòng và chắc chắn em sẽ chạy được nhiều hơn thế. Sama cũng siêng năng hơn. Câu chuyện em kể sẽ thường bắt đầu bằng việc em xuống chạy bộ ở chung cư và đi về vì đau bụng ^-^ 

Còn mình, 2km ở phòng tập tưởng là ngon rồi. Trời ơi, ngày bắt đầu ra ngoài chạy cùng anh và Nghĩa, chân về đau rã rời. Nhưng cũng từ đó, mình thấy một vùng trời mới bên ngoài cái phòng tập nóng nực và nhiều vụ buồn cười.3 đứa, đã cố gắng tốt hơn mỗi ngày trong từng bước chạy, nhưng có lẽ là trong từng bước chạy của tụi em luôn có anh đồng hành. 7h30 sáng mỗi ngày, anh đợi tụi em đến, đi chạy cùng và về dẫn cả team đi ăn cơm tấm. Trên đường chạy, có khi anh ở phía sau, có khi anh dẫn đường ở phía trước. Từng bước chân tụi em qua đều có anh. Em đã tự hỏi tại sao anh lại bền bỉ bên cạnh tụi em như vậy? Luôn tự hỏi tại sao anh lại thương tụi em nhiều như vậy chứ. Sẽ chẳng bao giờ, tụi em có thể đo được sự quan tâm, chăm sóc và tình thương anh dành cho tụi em, chắc chắn!Cám ơn anh, vì không những trong công việc, anh vẫn luôn bên cạnh tụi em – mỗi ngày.